Theo kế hoạch, những ngày đầu cả hai luyện tiếng Anh trước khi thi vào đại học. Hải sẽ học cùng lớp, ngồi cùng bàn, ngủ cùng phòng và ăn cùng mâm với Tùng.
Tác chiến ở xứ người
Mọi hoạt động và mối quan hệ xã hội của Tùng đều diễn ra bên Hải. Điều này tuy thuận lợi trong việc nắm bắt Tùng song cũng hết sức nguy hiểm vì dễ sơ suất. Nếu Tùng phát hiện Hải thì hậu quả vô cùng tồi tệ. Tùng sẽ thấy bị khinh thường, sẽ không tin ai và không nghe ai. Tùng sẽ thất vọng hơn khi niềm tin lớn nhất bị sụp đổ.
Công ty thám tử và mẹ Tùng cũng không hẳn yên tâm khi bản thân Hải cũng chỉ là một thanh niên mới lớn, chưa va vấp xã hội nhiều, chưa sống tự lập và xa nhà bao giờ. Không loại trừ việc Hải cũng có thể sa ngã. Vì vậy mỗi ngày Hải phải gửi về công ty một bản báo cáo ngắn thông qua thư điện tử. Việc này cần cẩn trọng vì Hải không thể dùng máy tính trong phòng hay máy xách tay của Tùng. Ra ngoài một mình nhiều thì dễ bị lộ.
Tuy vậy, mọi việc bước đầu đúng như kế hoạch. Tùng vui, ổn định tâm lý, bỏ thuốc lá, quên hẳn ma túy, không ham những thói xấu trước đây và học khá tiến bộ. Hải rủ Tùng tham gia các nhóm học tin học, triết học và âm nhạc. Thời gian chính là đi học và lên thư viện. Đôi bạn hòa đồng với các học sinh nước ngoài khi du lịch, chơi thể thao.
Tùng thật sự tự tin và phấn khích. Những lá thư Tùng gửi về cho mẹ khoe những tiến bộ của mình, Hải đều được chị Hằng gửi lại cho xem. Mọi việc ổn. Riêng việc gửi báo cáo quá nguy hiểm nên công ty chấp nhận năm ngày Hải gửi một lần. Công ty cũng không ngừng nhắc nhở Hải cần tỉnh táo, khôn khéo với Tùng và với cả bản thân mình.
Hết tháng thứ ba, công ty thám tử cử người bay sang tận nơi, trong vai một người VN đi công tác muốn tìm hiểu việc du học để đưa con sang. Ông đã trực tiếp “nghiệm thu” và công tác tư tưởng cho Hải. Thêm những tín hiệu đáng mừng: Tùng và Hải cùng đủ điểm dự thi đại học. Tùng kết thân với một cô bạn gái người Hàn Quốc học rất giỏi…
Khi thám tử bị điều tra
Nhân niềm vui đó, Hải quyết định dành ngày cuối tuần đi bơi và mua sắm. Tùng hào hứng thêm khi gặp những đoàn khách du lịch đến từ Hà Nội. Đang trò chuyện, chợt một thanh niên trong đoàn khách hét toáng: “Ơ, Tuấn, mày sang đây làm gì?”.
Người đó cứ xoắn lấy Hải, luôn mồm gọi là Tuấn và hỏi han đủ điều rất lạ. Rằng: ra trường mày làm ở đâu? Mấy lần đi qua Bưởi vào nhà tìm nhưng bố mẹ mày nói mày đi làm xa… Người khách đó có vẻ rất hiểu gia đình Hải nhưng tất cả những điều anh ta nhắc đến đều khác với những gì Hải kể với Tùng. Nhìn Hải lúc đó rất bối rối. Sau một hồi ngập ngừng, Hải tìm cách bỏ đi. Chiều về hai người không nói chuyện nhiều.
Tùng chợt nhận thấy Hải là con người chứa đầy bí ẩn, có nhiều chuyện thiếu logic, không rõ ràng mà trước đây cậu chưa hề nghi ngờ nên không ráp nối… Rất thân nhau, Hải thường ăn ngủ ở nhà Tùng nhưng Tùng không thấy Hải mời đến nhà bao giờ. Hải học giỏi nhưng không hiểu sao thi đại học trong nước không đỗ. Nhà Hải không nghèo nhưng sao không mắc điện thoại? Và còn một số chi tiết không rõ ràng về gia đình, quá khứ của Hải.
Hóa ra Hải còn có một cái tên nữa. Nhà Hải không phải như địa chỉ Tùng biết. Hải đã ra trường hai năm, đã đi làm. Và đặc biệt là thái độ lúng túng của Hải khi bị nhắc đến những thông tin này… Con người này là ai? Ở bên mình nhằm mục đích gì?… Lập tức Tùng gửi thư về cho mẹ yêu cầu xác minh lý lịch Hải, tìm gặp bằng được gia đình Hải và những người nắm rõ về con người này…
Bản báo cáo của Hải làm sửng sốt ban lãnh đạo công ty thám tử và chị Hằng. Tất cả có thể đổ xuống sông, thậm chí còn tồi tệ hơn khi chưa thực hiện. Rất may Hải đã ứng biến tốt: Hải bị gọi là Tuấn vì ở gần nhà có hai ông già đều tên Hải nên mọi người gọi sang tên đệm.
Hải và bố mẹ ngày trước ở chung với ông bà trên đường Bưởi và người bạn nọ quen biết Hải trong thời kỳ Hải ở đó. Hải thi đại học không đỗ và có học trường trung cấp du lịch. Ra trường đã đi làm nhưng có người nhà ở nước ngoài tài trợ nay du học…
Hai kịch bản mới phải thực hiện. Tại ký túc xá, Hải vẫn tỏ ra rất bình thường sau cuộc gặp người bạn lần trước. Tùng cũng tỏ ra rất bình thường để âm thầm theo dõi Hải. Hải vẫn giữ nguyên thói quen ra ngoài một mình như trước đây đi gửi thư về công ty.
Một lần Tùng nói: “Em đi chơi cùng cô bạn người Thái Lan, tối muộn mới về”. Bắt xe buýt đi một vòng, Tùng lập tức quay lại ký túc xá trong trang phục khác. Đầu đội mũ sụp vành, đeo kính đen, đi xe đạp địa hình và mua sẵn bánh, sữa để mai phục. Trời gần tối, Hải đi bộ ra phố. Tùng bám theo. Hải vào siêu thị ăn kem và mua hai đĩa nhạc. Tối, Hải vào thư viện đọc sách Chiến tranh và hòa bình đến khuya thì về phòng. Vài lần Tùng theo dõi, Hải giữ nguyên kịch bản trên.
Một hôm Hải dựng cảnh: đang mở hộp thư riêng thì một người bạn cùng lớp (khi nhận được tín hiệu Hải báo) lao vào phòng kéo Hải xềnh xệch ra ngoài vì một nữ sinh viên ăn mặc như ngoài bãi biển. Lập tức Tùng copy thư trong email của Hải vào đĩa mềm và chuồn ra ngoài đọc. Đều là những lá thư của mẹ và bạn Hải gửi động viên Hải đừng buồn và đau khổ quá nhiều vì bị Tùng nghi ngờ. Trước sau rồi Tùng cũng hiểu…
Ở nhà, chị Hằng bày tỏ sự lo lắng về lá thư của Tùng. Chị đòi sang gặp Hải và chất vấn. Tùng nói không nên vội vàng mà mẹ phải âm thầm tìm hiểu. Chị Hằng “đành” phải từng bước “tìm hiểu” và thông tin cho Tùng. Lá thứ nhất cho biết đã quay lại gặp bố mẹ Hải, biết được nhà ông bà Hải vẫn ở Bưởi. Hải đã từng ở đó.
Lá thư thứ hai, đã gặp công an phường và gặp người quen cùng cơ quan bố mẹ Hải, biết Hải là người tốt, ở nhà quen gọi là Tuấn. Lá thư thứ ba, đã gặp thầy giáo Hải ở trường trung cấp du lịch. Chị viết: “Con đừng lo. Mẹ đã tìm hiểu kỹ. Hoàn cảnh Hải tuy vất vả nhưng là người tốt và bản lĩnh”.
Tùng ân hận. Đấu tranh tư tưởng nhiều lắm Tùng mới thú thật với Hải về những nghi ngờ trước đây của mình. Cũng lúc đó, vì hoàn cảnh gia đình, Hải phải tạm nghỉ một thời gian về nước. Tùng ở lại, đã đỗ đại học, đã bắt nhịp với cuộc sống của một sinh viên có chí hướng.
Khi thám tử Tuấn về đến Hà Nội, hoàn thành vai sinh viên Hải thì Công ty điều tra & bảo vệ V cũng hoàn tất hợp đồng với chị Hằng. Bản hợp đồng “quản lý, giám sát, giúp đỡ” kéo dài 14 tháng từ khi Tuấn chuẩn bị học tiếng Anh ở VN đến khi Tùng thi đỗ đại học và ổn định cuộc sống, tinh thần.
Với bản hợp đồng này, chị Hằng đã tìm cho con mình một người bạn, người anh, người hướng đạo và bảo vệ hữu ích. Chị tin rằng khi con đã thật sự trưởng thành, những câu chuyện này có được kể lại thì chắc Tùng cũng sẽ hiểu cho tấm lòng của một người mẹ…
Trong tiệc mừng công, thám tử Tuấn thả sức hát hò đùa vui. Còn thám tử Thanh lại suy nghĩ rất lung: anh đang yêu, đang phải “tận tâm” với phụ huynh bạn gái, nhưng ngày mai anh lại phải lật tẩy “bộ mặt thật” của một chàng rể tương lai. Chàng này chưa được lòng “bà ngoại”.
TRÂM ANH
Theo Tuoitre
Thám tử VDT