Thành phố biển Nha Trang, tháng 6 năm 2025. Một đêm mưa bão, ông Nguyễn Văn Hùng, 45 tuổi, một doanh nhân giàu có, được tìm thấy chết trong phòng khách biệt thự sang trọng của mình, miệng sủi bọt, ly rượu vang đỏ vỡ tan trên sàn. Kết quả khám nghiệm tử thi cho thấy ông Hùng chết vì ngộ độc xyanua – một chất độc cực mạnh, chỉ cần 50mg cũng đủ cướp đi mạng sống. Cảnh sát nghi ngờ đây không phải tai nạn, mà là một vụ giết người được tính toán kỹ lưỡng.
Thám tử Trần Minh Khôi, 38 tuổi, một cựu điều tra viên của Cảnh sát Hình sự, nổi tiếng với khả năng phân tích tâm lý tội phạm và óc quan sát sắc bén. Anh được gia đình nạn nhân thuê để làm sáng tỏ vụ án, khi cảnh sát địa phương bế tắc trong việc tìm hung thủ.
Khởi đầu:
Minh Khôi nhận được cuộc gọi từ bà Lê Thị Mai, vợ của nạn nhân. Bà Mai khăng khăng rằng cái chết của chồng không phải tự tử, dù ông Hùng từng mua một hợp đồng bảo hiểm nhân thọ trị giá 10 tỷ đồng, và bà là người thụ hưởng. Cảnh sát ban đầu nghi ngờ bà Mai, nhưng không tìm được bằng chứng cụ thể. Minh Khôi bắt đầu điều tra bằng cách xem xét hiện trường: ly rượu vang vỡ, chai rượu còn nguyên vẹn, và một lọ thuốc bổ mà ông Hùng thường uống trước bữa tối. Không có dấu hiệu đột nhập, cửa sổ khóa chặt, camera an ninh không ghi lại bất kỳ ai ra vào biệt thự đêm đó.
Manh mối đầu tiên:
Minh Khôi phát hiện lọ thuốc bổ có dấu vết bất thường: một viên thuốc bị tách đôi, bên trong chứa tinh thể trắng khả nghi. Anh gửi mẫu đi xét nghiệm và kết quả xác nhận đó là xyanua. Điều này gợi ý rằng hung thủ đã lợi dụng thói quen uống thuốc của ông Hùng để đầu độc. Nhưng câu hỏi đặt ra: Ai có thể tiếp cận lọ thuốc trong nhà? Danh sách nghi phạm thu hẹp xuống: bà Mai, cô con gái riêng của ông Hùng – Nguyễn Ngọc Linh (22 tuổi), và người quản gia lâu năm – ông Trần Văn Tâm.
Động cơ và bí mật:
Minh Khôi phỏng vấn từng người. Bà Mai khai rằng bà và ông Hùng có mâu thuẫn tài chính, nhưng bà không có lý do giết chồng vì số tiền bảo hiểm không đủ để giải quyết nợ nần công ty. Ngọc Linh, cô con gái, tỏ ra lạnh lùng, tiết lộ rằng cô không được cha yêu thương vì là con riêng, và cô không có quyền thừa kế tài sản, chỉ có một khoản bảo hiểm nhỏ. Ông Tâm, quản gia, trung thành với gia đình nhưng gần đây bị ông Hùng dọa sa thải vì nghi ngờ ăn cắp tiền.
Minh Khôi đào sâu vào lịch sử tài chính và phát hiện một chi tiết bất ngờ: Ngọc Linh từng mua một hợp đồng bảo hiểm nhân thọ khác cho cha mình, mà cô là người thụ hưởng, trị giá 5 tỷ đồng, được ký chỉ hai tháng trước vụ án. Hơn nữa, qua kiểm tra mạng xã hội, anh phát hiện Linh có liên lạc với một tài khoản ẩn danh, người rao bán xyanua trên chợ đen.
Bước ngoặt:
Minh Khôi đối chất với Linh. Ban đầu, cô chối bay, nhưng khi anh đưa ra bằng chứng về tin nhắn mua xyanua và lịch sử tìm kiếm trên điện thoại của cô về “cách đầu độc không để lại dấu vết”, Linh sụp đổ. Cô thú nhận rằng động cơ là lòng thù hận: cha cô luôn xem cô như gánh nặng, từ chối hỗ trợ cô học đại học, và cô muốn dùng tiền bảo hiểm để bắt đầu một cuộc sống mới. Linh đã mua xyanua qua mạng, nhét vào viên thuốc bổ mà cha cô uống hàng ngày, và dàn dựng hiện trường như một vụ tự tử.
Kết thúc:
Linh bị bắt và đối mặt với tội danh giết người theo Điều 123 Bộ luật Hình sự Việt Nam, có thể chịu mức án từ 12 năm đến tử hình do hành vi man rợ và có động cơ trục lợi. Minh Khôi, dù phá được vụ án, không khỏi trăn trở về sự tha hóa của tình thân. Anh tự hỏi liệu lòng tham và oán hận có thể biến con người thành kẻ ác đến mức nào.
Thông điệp: Vụ án là lời cảnh báo về sự nguy hiểm của chất độc xyanua, vốn dễ dàng mua bán trên thị trường chợ đen, và sự tha hóa đạo đức khi lòng tham lấn át tình thân. Nó cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc kiểm soát chặt chẽ các hóa chất độc hại và rà soát kỹ lưỡng các hợp đồng bảo hiểm nhân thọ để ngăn chặn những âm mưu tương tự.