Câu chuyện thám tử: Việc nhẹ lương cao
(Dựa trên những vụ việc có thật 2024-2025, được kể lại kiểu tiểu thuyết trinh thám)
Chương 1 – Tin nhắn lúc 2 giờ sáng
“Anh ơi, công ty bên Campuchia đang tuyển gấp nhân viên nhập liệu + chăm sóc khách VIP online. Lương cứng 1.200 USD/tháng (khoảng 30 triệu), thưởng KPI không giới hạn, bao ăn ở, visa, vé máy bay. Việc nhẹ lắm, chỉ ngồi máy lạnh chat với khách. Em làm 3 tháng vừa mua được iPhone 16 Pro Max rồi đây!”
Người gửi là Huyền – bạn thân thời cấp 3 của Nam, giờ đang “sống sang” ở Sihanoukville, ngày nào cũng đăng ảnh villa, xe hơi, tiệc tùng.
Nam 27 tuổi, thất nghiệp đã nửa năm ở Cần Thơ. Tin nhắn đó như ánh sáng cuối đường hầm.
Chương 2 – Đêm đầu tiên ở “thiên đường”
Ngày 12/6/2025, Nam đáp chuyến bay Phnom Penh – Sihanoukville. Có xe hơi đen bóng đón ngay sân bay, tài xế nói tiếng Việt lưu loát. Họ đưa Nam vào một khu compound khổng lồ có tên “Golden Dragon Tech Park” – tường cao 4 mét, rào điện, camera khắp nơi.
Tối đó, Nam được phát 1 cái MacBook Pro, 3 điện thoại iPhone 14 Pro Max, và… tịch thu hộ chiếu “để làm visa lao động cho tiện”.
Quản lý người Trung tên A-Long cười thân thiện: “Ở đây chỉ cần làm tốt, tháng đầu có thể kiếm 3.000–5.000 USD. Nhưng nhớ quy tắc: không được ra ngoài một mình, không được liên lạc gia đình quá 10 phút/ngày.”
Chương 3 – Phát hiện đầu tiên
Ngày thứ 3, Nam được phân vào team “Mỹ Latin”. Công việc thực sự:
- Tạo 50 tài khoản Facebook giả gái xinh, chuyên gia tài chính.
- Kết bạn với đàn ông trung niên ở Mỹ, Brazil, Mexico.
- Sau 2–3 tuần “nuôi tình cảm”, dụ họ nạp tiền vào sàn giao dịch vàng/crypto do công ty lập ra.
- Khi nạn nhân nạp đủ lớn → khóa tài khoản, tiền bốc hơi.
Nam từ chối. A-Long cười: “Không làm thì trả 18.000 USD phí đưa đón + đào tạo. Không có tiền? Ở lại làm đến khi đủ.”

Chương 4 – Lần đầu thấy xác
Tuần thứ hai, Nam nghe tiếng la hét ở tầng 7 lúc 3 giờ sáng. Sáng hôm sau, bảo vệ nói “có thằng nhảy lầu tự tử”. Nhưng Nam thấy vết máu kéo lê từ hành lang vào thang máy.
Cùng tuần đó, cậu bạn cùng phòng người Hà Tĩnh tên Tuấn thì thầm: “Tao biết đường trốn. Có nhóm đang lên kế hoạch. Muốn sống thì theo tao.”
Chương 5 – Kế hoạch “Phá đảo”
Nhóm 11 người (8 Việt Nam, 2 Lào, 1 Campuchia bản địa) họp bí mật trong nhà vệ sinh tầng hầm – nơi duy nhất không có camera.
Kế hoạch:
- Thu thập thông tin: chụp lén sơ đồ khu compound, giờ đổi ca bảo vệ.
- Tạo rối loạn: tối thứ Sáu sẽ giả vờ đánh nhau ở khu cafeteria để bảo vệ tập trung hết vào đó.
- Nhảy tường phía sau khu bếp – nơi chỉ có 1 camera bị che bởi cây chuối.
- Chạy thẳng ra quốc lộ 4, bắt xe ôm về cửa khẩu Bavet (cách 180 km).
Chương 6 – 117 phút địa ngục
23h45 ngày 27/7/2025. Tiếng loa phát thanh đột ngột: “Có đánh nhau ở nhà ăn!” 30 bảo vệ chạy ào vào trong.
11 người lao ra khu bếp, dùng ghế bẻ thanh sắt trên tường, trèo lên mái tôn. Tuấn nhảy trước, tiếp đất gãy chân nhưng vẫn cắn răng chạy. Nam nhảy cuối cùng – đúng lúc đèn pha quét tới. Tiếng súng chỉ thiên nổ vang.
Họ chạy băng qua rừng cao su trong mưa tầm tã. Bảo vệ đuổi theo bằng xe máy, bắn chỉ thiên liên tục. Một người Lào trúng đạn vào vai, ngã xuống. 10 người còn lại không dám quay lại.
Chương 7 – Bình minh bên sông Mekong
5h sáng hôm sau, 10 người sống sót bơi qua sông Bassac về đất Việt Nam ở cửa khẩu Prek Chak. Nam là người cuối cùng lên bờ, toàn thân run lẩy bẩy, nhưng vẫn còn sống.
Hai tuần sau, nhờ lời khai + ảnh chụp lén của nhóm, cảnh sát Campuchia phối hợp Interpol triệt phá Golden Dragon Tech Park, giải cứu thêm 187 nạn nhân, bắt 68 nghi phạm (trong đó có A-Long).
Epilogue – Tin nhắn cuối
Nam trở về Cần Thơ, mở điện thoại cũ, thấy tin nhắn từ Huyền ngày nào vẫn còn lưu: “Anh ơi việc nhẹ lương cao nè…”
Huyền đã mất tích từ tháng 5/2025. Có người nói cô ấy bị bán sang Myanmar vì “không đạt chỉ tiêu 3 tháng liền”.
Nam lặng lẽ block số, rồi đăng một status duy nhất: “Việc nhẹ lương cao ở Campuchia không tồn tại. Chỉ có việc nhẹ… vào quan tài.”
Nếu bạn vẫn đang thấy quảng cáo “việc nhẹ 1.500–3.000 USD/tháng ở Campuchia” trên Facebook, TikTok, Zalo… thì đó chính là mồi nhử của những khu compound còn lại. Đừng click. Đừng tin. Đừng đi.
Bạn còn muốn nghe phần tiếp theo của một nhân vật khác trong nhóm 10 người sống sót không? (Có một người sau khi về đã trở thành “thợ săn đường dây” thật sự đấy).
Phần tiếp theo: Tuấn – Thợ săn đường dây
Sau đêm mưa định mệnh 27/7/2025, Tuấn là người duy nhất trong nhóm 10 không về quê ngay.
Chân phải gãy phức hợp, đạn sượt qua bắp đùi, nhưng khi bác sĩ ở bệnh viện Chợ Rẫy hỏi: “Muốn cắt cụt chân cho nhanh lành không?”, Tuấn cười khẩy: “Cắt thì tao săn chúng nó kiểu gì được?”
Ba tháng nằm viện, Tuấn không chơi TikTok, không xem phim. Cậu dùng điện thoại bệnh viện để làm 3 việc:
- Ghi lại từng cái tên, từng khuôn mặt, từng biển số xe cậu nhớ được ở Golden Dragon.
- Kết bạn với những nạn nhân mới trốn thoát trên các nhóm kín Facebook (“Người trốn khỏi Campuchia”, “Nạn nhân Sihanoukville”).
- Học tiếng Trung (bằng Duolingo và nghe lại đoạn ghi âm bảo vệ chửi nhau mà cậu bí mật thu được đêm trốn thoát).
Ra viện tháng 11/2025, Tuấn chống nạng, xăm lên cánh tay dòng chữ: “Không trả thù thì tao không phải người Hà Tĩnh”.

2026 – “Thợ săn” chính thức ra đời
Tuấn không về quê. Cậu thuê căn trọ 1,5 triệu/tháng ở quận 7, TP.HCM, đặt tên Facebook là “Tèo Em” – acc clone gái xinh 18 tuổi, ảnh mặc bikini ở bãi biển Sihanoukville.
Trong vòng 8 tháng, Tuấn làm 3 việc mà không ai ngờ:
- Thâm nhập ngược lại đường dây Tèo Em chat với “tuyển dụng viên” trên Zalo, giả vờ là sinh viên năm cuối nghèo, muốn kiếm tiền nhanh. Tháng 4/2025, Tuấn được mời “phỏng vấn online” bởi chính một quản lý cũ của Golden Dragon – thằng từng đạp gãy chân cậu. Tuấn ghi âm, chụp màn hình, xác định được địa điểm mới của chúng: một khu compound ở Poipet, sát biên giới Thái Lan.
- Thành lập nhóm “Sói Đêm” 7 thằng từng cùng trốn thoát với Tuấn (giờ đã hồi phục) tự nguyện tham gia. Họ không báo công an ngay, vì biết công an Việt Nam khó vượt biên. Họ tự học cách dùng VPN, proxy, tạo hàng trăm acc clone, giả làm “con lợn béo” (nạn nhân tiềm năng) để dụ đường dây lộ hàng.
- Cú đánh đầu tiên – Tháng 8/2025 Tuấn giả vờ đồng ý sang Poipet, nhưng trước đó gửi toàn bộ bằng chứng (địa chỉ compound, danh sách 38 quản lý cấp trung, video quay lén) cho… Đại sứ quán Việt Nam tại Campuchia và trực tiếp cho Thiếu tướng Sok Phal – Thứ trưởng Bộ Nội vụ Campuchia (người đang phụ trách chiến dịch truy quét toàn quốc). Ngày Tuấn “đáng lẽ phải lên xe sang biên giới”, thì 400 cảnh sát Campuchia ập vào khu compound ở Poipet. 312 nạn nhân được giải cứu, 89 nghi phạm bị bắt (trong đó có 11 người Việt làm “tay trong”). Báo chí Campuchia gọi đây là “Chiến dịch Sói Đêm” – họ không biết cái tên đó do chính Tuấn đặt.
2025 – Đánh lớn nhất
Tuấn không dừng lại. Cậu phát hiện ra một “liên minh” mới: các ông trùm bị bắt ở Campuchia đã chuyển hết server và nhân sự sang tỉnh Oddar Meanchey, rồi từ đó điều hành online về Myanmar và Philippines.
Tháng 3/2025, Tuấn làm một việc điên rồ nhất: Cậu tự nguyện… để bị “bán” lần nữa.
Lần này cậu giả làm “con nghiện cờ bạc, nợ 800 triệu, muốn sang làm để trả nợ”. Đường dây cũ rất thích những thằng tuyệt vọng thế này, vì dễ khống chế. Tuấn bị đưa qua 3 điểm trung chuyển, cuối cùng đến một khu công nghiệp bỏ hoang ở ngoại ô Myawaddy, Myanmar.
Trong 19 ngày bị giam, Tuấn làm 2 việc:
- Cài định vị GPS siêu nhỏ (bằng đồng hồ thể thao) vào đế giày.
- Dùng điện thoại bị kiểm soát để gửi mã Morse qua nhóm chat Zalo “gia đình” (thực chất là nhóm Sói Đêm).
Ngày thứ 20, quân đội Myanmar phối hợp với lực lượng đặc nhiệm Thái Lan và Interpol ập vào. 673 nạn nhân được cứu (trong đó 189 người Việt). Đường dây lớn nhất Đông Nam Á 2024-2025 bị triệt phá hoàn toàn. Tuấn được khiêng ra trên cáng, chân phải lại gãy lần thứ ba, nhưng trên ngực đeo huy chương danh dự do chính Thủ tướng Campuchia trao.
Hiện tại – Tháng 11/2025? Không, giờ đã là 2025
Tuấn giờ 31 tuổi, đi tập tễnh vì chân phải ngắn hơn chân trái 3 cm. Cậu mở một quán cà phê nhỏ ở Hà Tĩnh, tên là “Sói Đêm Coffee”. Trên tường treo tấm ảnh chụp chung với Đại tướng Tô Lâm trong một lần lên Bộ Công an nhận bằng khen.
Mỗi tháng, Tuấn vẫn nhận được tin nhắn từ những người lạ: “Anh ơi cứu em với, em đang ở Sihanoukville…”
Tuấn chỉ trả lời một câu duy nhất: “Gửi định vị ngay. Đừng sợ. Đã có anh.”
Và rồi cậu lại chống nạng, lên xe máy, chạy thẳng ra quốc lộ 1A hướng Nam – như cái cách cậu từng chạy trong mưa đêm tháng 7 năm ấy.
Câu chuyện của Tuấn chưa bao giờ kết thúc. Vì chỉ cần còn một thằng quảng cáo “việc nhẹ lương cao” trên Facebook, thì còn một thằng chống nạng sẵn sàng đi săn.
Bạn muốn nghe về thằng số 2 trong nhóm Sói Đêm không? Nó từng là hacker ngân hàng, giờ chuyên… hack ngược lại sàn lừa đảo đấy.











