Khách hàng của Văn phòng thám tử  VDT hôm đó tên Thành, năm nay 21 tuổi, hiện đang là sinh viên của một trường ĐH danh tiếng. Thành sinh ra và lớn lên trong một gia đình giàu có. Bố mẹ nghiêm khắc nên quản lý cậu rất chặt, chỉ đến khi lên ĐH, Thành mới được tự do. Những rắc rối bắt đầu nảy sinh nhưng phần lớn cậu đều giải quyết được, trừ vấn đề về một cô gái kì lạ, người mà Thành yêu vô cùng.


“Đối tượng” của Thành tên San, học cùng trường dưới cậu một khóa. Theo lời Thành kể, San là một nữ sinh xinh đẹp và có thành tích học tập cực kỳ tốt. Cô tham gia nhiều hoạt động của trường, tính tình San khá cởi mở và hòa đồng nhưng đằng sau đó, không ai biết cuộc sống của cô thế nào. Rất nhiều chàng trai theo đuổi nhưng San chưa nhận lời yêu ai. Thành hoạt động trong đội tình nguyện cùng San và nảy sinh tình cảm. Cũng như các chàng trai khác, cậu nhận được cái lắc đầu từ cô gái khi tỏ tình.

Lần đầu tiên đem lòng yêu thương một người khác phái, tình cảm đó với Thành rất thiêng liêng và cậu kiên quyết không từ bỏ. Nói với bố mẹ rằng mình muốn sống tự lập, Thành rời nhà và thuê một phòng chung cư cùng khu ở của San để dễ dàng tiếp cận với “người yêu trong mộng”.

Nhưng mọi việc không dễ như Thành tưởng tượng. Từ khi chuyển đến đó ở, cậu chưa bao giờ được bước chân vào cửa nhà San. Thành đã tìm đủ cớ để gặp cô bên ngoài giảng đường, chạy sang gõ cửa xin vài thứ lặt vặt hoặc nhờ vả vài việc của con gái, San luôn vui vẻ giúp nhưng chưa bao giờ cô cho phép cậu vào trong. Ban đầu, Thành chỉ nghĩ đó là sự giữ ý của một cô gái có giáo dục nhưng nhiều lần như vậy, Thành bắt đầu thắc mắc. Đặc biệt là khi cậu nhìn thấy những bộ quần áo đàn ông phơi ở ban công nhà San. Đó như là lời tuyên bố ngầm là San đang sống cùng một người khác. Rằng cô đã có người yêu.

Những người theo đuổi San ngay sau khi biết các thông tin này đã lần lượt từ bỏ và tự tạo nên những nghi ngờ, những đồn thổi rằng cô sinh viên lúc nào cũng tỏ ra đạo đức hơn người giờ đang sống chung với một người khác. Họ cho rằng, đó chính là người đã chu cấp cho San tiền học hành, ăn tiêu để cô có cuộc sống đầy đủ, sung túc. San càng bí mật về cuộc sống của mình thì càng nhiều người muốn biết và những tin đồn ác ý ngày càng nhiều.

“Phép thử” thông minh

Thành một mực không tin điều đó. Và vì thế, cậu nhờ thám tử tư tìm ra những bí mật sau cánh cửa nhà San.

Đúng như lời Thành kể, khi gặp San, các thám tử thấy cô gái rất khéo léo trong giao tiếp, chứng tỏ cô được hưởng một nền giáo dục rất tốt. Một ngày của San thường bắt đầu với việc đi học vào buổi sáng, ở thư viện vào buổi chiều và sau đó cô trở về nhà. Những người đàn ông San gặp gỡ ngoài giờ học đa số là bạn bè. Một vài người liên quan đến việc tài trợ cho chương trình tình nguyện. Hầu như không có gì đáng nghi trong cuộc sống của cô gái này. Điều khó hiểu nhất là tại sao cô không bao giờ cho người khác vào nhà mình và những bộ quần áo phơi ở ban công nhà cô là của ai?

Theo dõi nhà San cả ngày các thám tử không hề thấy ai ra vào nhà cô. Tuy nhiên, khi San trở về, thám tử lại nghe thấy tiếng đàn ông, tiếng trò chuyện rì rầm. Để ý các hoạt động hàng ngày của San cho thấy, cô có cuộc sống khá thoải mái về tài chính. San ở nhà đẹp, đi xe đẹp, mặc quần áo hàng hiệu. Cô hầu như không phải lo lắng về vấn đề tiền bạc. Vậy tiền đó ở đâu ra? Của ba mẹ chu cấp, cô tự kiếm hay của một ai đó “bao”? Đặc biệt, chủ nhân của các bộ đồ được phơi ở ban công nhà San là ai?

Những kiên trì của thám tử được bù đắp bởi sự xuất hiện của người đàn ông lạ, người đàn ông đầu tiên mà sau hơn ba tuần theo dõi các thám tử mới thấy ông ra vào nhà San. Đó là một người đàn ông trung niên nhưng rất phong độ. Ông nghỉ qua đêm ở nhà San, đi ăn với cô, mua sắm cùng cô. Hai người rất thân mật. Nhưng điều đáng nói là ông ta hoàn toàn không mặc những bộ đồ mà cô gái vẫn phơi ngoài ban công. Những bộ quần áo mà thám tử thấy ở nhà San là đồ của một thanh niên đã đi làm khoảng 25 – 26 tuổi.

Hơn một tuần ở lại nhà San, ông ta rời đi. Và khi đóng vai người tình cờ đi qua ở sân bay, đứng gần cô gái và người đàn ông kia, nghe họ trò chuyện, thám tử mới biết đó là cha của cô qua cách xưng hô. Tất nhiên thám tử này bị khiển trách nặng nề vì anh tìm ra điều này quá muộn. Một thám tử có kinh nghiệm hơn được thay thế.

Thành tỏ vẻ sốt ruột, cậu không thể chịu được cảm giác hàng đêm tự hỏi mình xem người con gái mình yêu liệu có thật là một cô gái sống dựa vào tiền bạc của người đàn ông khác? Liệu có phải cô bán thân để nuôi mình? Nhưng cánh cửa nhà San luôn đóng kín.

Quan sát những bộ quần áo được treo ở ban công, các thám tử nhận thấy có sự kì lạ. Có bốn bộ quần áo cố định. Mỗi ngày San mang hai bộ ra phơi và hôm sau thay bằng hai bộ khác. Cũng không hề có người nào ra vào nhà San. Cô cũng không gặp gỡ ai để đưa quần áo. Vậy thì việc cô phơi và giặt đi giặt lại những bộ quần áo đó có nghĩa gì? Những tiếng nói chuyện trong phòng của cô được xác định chắc chắn rằng đó là tiếng ti vi và tiếng đài FM, hoặc đôi khi là cô nói chuyện điện thoại với ai đó. Hoàn toàn không có ai sống trong nhà cùng San. San sống một mình, không qua lại với bất cứ người đàn ông nào và có lẽ, những bộ đồ kia được treo ra để cố tình cho mọi người nhìn thấy với mục đích nào đó.

Theo dõi thêm một tuần nữa, các thám tử khẳng định rằng, San không hề sống với ai cả. Mọi lời đồn thổi hoàn toàn là bịa đặt và được phóng to bởi trí tưởng tượng của mọi người. Các thám tử từng đi theo dõi một thanh niên là bạn của San, mặc quần áo giống những bộ quần áo trong nhà cô nhưng không thu được kết quả gì vì anh ta đã có người yêu và San chỉ gặp anh ta đúng hai lần vì hoạt động tình nguyện của mình. Báo lại kết quả đó với Thành, cậu tỏ vẻ vui mừng và hoàn toàn tin tưởng vào những gì thám tử đã điều tra được. Cậu nói, cậu sẽ kiên trì và tin mình sẽ giành được tình yêu của cô.

Mọi chuyện ngỡ đến đó là kết thúc dù các thám tử rất muốn tìm ra sự thật đằng sau những câu hỏi chưa có lời giải đáp nhưng Thành nói không cần nữa. Thật bất ngờ, sau hơn ba tháng, vào ngày Lễ Tình yêu, Văn phòng thám tử VDT  được gặp lại Thành và San. Giờ họ đã là một đôi. Thành hào hứng kể sự thật về những bộ đồ kia. Đó đơn giản chỉ là vở kịch của cô gái thông minh. Cô muốn tập trung cho việc học hành và không muốn bị quấy rầy bởi những “cây si” nên tự dựng màn kịch đang chung sống với một người đàn ông khác để được yên ổn. Cuộc sống sung túc cô có được là nhờ nguồn thu từ việc làm dịch giả cho một tạp chí có tiếng.

Và trong hàng trăm câu chuyện “không dễ kể” hàng ngày gặp phải, đây là câu chuyện khiến các thám tử thấy hào hứng hơn cả khi kể lại…

Theo: PLXH

Công ty thám tử tư VDT

Facebook
Twitter
LinkedIn
Telegram
Pinterest

Tham khảo thêm

Dịch vụ thám tử