Ba hôm liền, cứ vào khoảng 20g30, khi mà vợ chồng chị Thư đọc sách và xem tivi thì chuông điện thoại nhà chị lại reo vang. Thư cầm máy, nhưng khi chị lên tiếng, thì đầu dây bên kia lại im bặt.
Vì chỉ nghe mỗi tiếng “dạ” rất nhỏ, mà lại đứt quãng, nên Thư cũng không phân biệt được đó là giọng nam hay nữ, già hay trẻ. Chị phỏng đoán, chắc ai đó nhầm máy. Nhưng lạ thật, nếu nhầm máy thì họ phải xin lỗi, đằng này, không thấy trả lời, chị gặng hỏi cho rõ thì một lúc sau mới nghe tiếng “cạch” khô khốc từ đầu dây bên kia. Hay bọn đạo chích dò là tin tức xem chủ nhà có ở nhà không để đột nhập trộm cắp? Hay là…? Bao nhiêu câu hỏi đặt ra nhưng chị Thư không trả lời được, càng không nghĩ ra ai đó đã gọi điện, nên quyết định nhờ Công ty thám tử VDT vào cuộc.
Các thám tử bắt đầu từ những mối quan hệ của những người thân trong gia đình chị Thư, đặc biệt là anh Nhu – chồng chị vì anh Nhu có nhiều mối quan hệ hơn cả. Họ nói với chị Thư thử theo dõi anh Nhu một thời gian xem kết quả thế nào, nhưng chị Thư một hai cam kết rằng chẳng thế nào có chuyện chồng mình có quan hệ gì đó “mờ ám”. Đã hơn 20 năm kể từ khi yêu đến khi thành vợ chồng, chưa bao giờ chị phát hiện chồng mình có tình ý, thậm chí là thái độ cợt nhả với bất kỳ người phụ nữ nào.
Anh Nhu là một nhà nghiên cứu khoa học có tài tại một viện nghiên cứu. Anh cũng là người chồng tốt, người cha mẫu mực, chỉn chu với hai gia đình nội ngoại. Ngay với bà con khu phố anh cũng rất được lòng. Vợ chồng chị chưa một lần mặt nặng mày nhẹ với nhau. Chị Thư cũng là một cán bộ có năng lực, trình độ và được đánh giá cao. Thế nên, chị hờ hững với đề nghị này của các thám tử, nhưng rồi cũng giao ảnh, địa chỉ cơ quan anh Nhu cho họ.
Các thám tử theo dõi anh Nhu thật “nhàn”. Buổi sáng, anh ăn sáng ở nhà với vợ con xong mới đến cơ quan. Hết giờ buổi sáng thì anh gọi cơm hộp, uống nước văn phòng và làm đến 18g thì đi thẳng một mạch về nhà. Tám ngày liên tục, lịch trình của anh Nhu không thay đổi, các thám tử đã tính đến chuyện chấm dứt hợp đồng thì có chuyện khác thường.
Kiểu ghen “có văn hóa”
Hôm ấy, cơ quan anh Nhu có đoàn khách đến làm việc, anh phải đi tiếp khách cùng cơ quan. Nửa bữa, thấy anh về trước. Thám tử đi theo đến ngã ba đường rẽ về nhà, định không theo nữa thì chợt giật mình vì không thấy anh rẽ lối quen thuộc mà bất ngờ phóng như ma đuổi, len lách các ngõ tắt, đường ngang với thái độ bất thường, rồi dừng xe trước quán nước cạnh Công viên Lênin.
Chừng dăm phút sau, một cô gái ăn mặc sành điệu, bịt khăn, đội mũ vượt lên phía trước, ngoái đầu ra hiệu với Nhu. Nhu phóng xe lên rồi cả hai cùng hối hả phóng ra ngoại ô. Họ chạy thẳng vào nhà nghỉ một cách thành thạo rồi dẫn nhau lên cầu thang, cô gái cầm theo chiếc chìa khóa phòng 205.
Bình thường thì các thám tử tránh thông báo tức thời địa chỉ của đối tượng cần theo dõi cho khách hàng trong những vụ ngoại tình như thế này. Nhưng vì thấy chị Thư là người dịu hiền, có văn hóa và đủ bản lĩnh kiểm soát hành vi, cảm xúc, nên thám tử Toàn đã quyết định báo tin cho Thư. Trong điện thoại, giọng Thư hụt đi nhưng vẫn ôn tồn hứa với thám tử Toàn sẽ không đến nhà nghỉ đó và không nặng lời với chồng.
Thế nhưng, khi thám tử chưa kịp quay xe về thì Thư đã có mặt ở cổng. Chị đi một mình và tiến thẳng đến lễ tân thuê phòng rồi lên thẳng phòng 205 gõ cửa và nói vọng vào với Nhu là vợ đến. Cô gái lao vào trốn trong buồng tắm, còn mặt Nhu cắt không ra giọt máu, anh ta đổ gục cả thân hình to lớn dưới chân vợ. Chị Thư điềm tĩnh kéo ghế ngồi nhưng nét mặt đanh lại, mắt sắc như dao, khiến thám tử Toàn đang ở phòng bên nhìn qua cửa sổ phải giật mình. Cái duyên dáng, nhu mì thường ngày của chị bỗng tiêu tan, thay vào đó là những tiếng rít qua kẽ răng. Thư gọi cô gái trong buồng tắm ra, bảo ăn mặc chỉnh tề vào ngồi xuống cạnh Nhu, rồi yêu cầu hai người viết giấy nhận tội quan hệ bất chính, vi phạm Luật Hôn nhân gia đình.
Nhu và người tình cùng thú nhận: cô gái tên Liên, 25 tuổi, tốt nghiệp đại học, chưa chồng, gia đình ở Hà Nội và làm việc tại một cơ quan hành chính. Họ quen nhau 5 năm nay và hoàn toàn vì tình yêu. Cả hai cam kết chấm dứt vĩnh viễn mối quan hệ, cùng ký và điểm chỉ vào bản “nhận tội”.
Xong việc, Thư bắt hai người ôm nhau tình tứ, cúi đầu nhận tội và cùng ký giấy, điểm chỉ để Thư chụp ảnh. Gấp giấy tờ, cất máy ảnh, Thư điềm tĩnh xuống lễ tân trả tiền phòng và tươi cười nói là người mình hẹn không đến được nên trả phòng sớm. Đứng ở phòng bên cạnh, chứng kiến từ đầu đến cuối việc “xử lý chồng” của Thư mà thám tử Toàn không thể có bất kỳ phản ứng gì.
Chuyện chưa dừng lại
Một tháng sau, một người đàn ông đến Công ty thám tử VDT hỏi có phải vợ mình đã thuê thám tử tư VDT theo dõi ông ta không, còn nếu không phải, ông ta sẽ thuê theo dõi vợ. Lý do, vợ ông ta biết ông ta ngoại tình và đang chuẩn bị kế hoạch trả thù tình địch rất đáng sợ. Người đàn ông này là Nhu.
Nhu kể, sau sự cố đó cuộc sống gia đình vẫn bình yên, câu chuyện không hề bị tiết lộ ra ngoài. Nhưng Thư thì không thể lấy lại được thăng bằng và Nhu biết vợ mình đang âm thầm trả thù Liên. Anh ta thật sự hoảng sợ, nhất là Liên lại sắp lấy chồng, nếu mọi chuyện vỡ lở, thì xem như tương lai của Liên đóng lại…
Vì nguyên tắc hành nghề là giữ bí mật thông tin tuyệt đối cho khách hàng, và không bao giờ chống lại khách hàng nên thám tử Toàn không xác nhận chị Thư đã đến thuê thám tử, và cũng từ chối ký hợp đồng với Nhu. Nhưng, Toàn nghi ngại vì thấy trong ánh mắt của Thư đang nung nấu một sự thù hận rất mãnh liệt. Thế nên, nếu có hậu quả nào đó xảy ra với Liên – dù Liên là người có lỗi, thì thám tử Toàn cũng thấy ân hận vì đã để cho Thư tận mắt chứng kiến sự phản bội của chồng…