VUI BUỒN CHUYỆN NGHỀ THÁM TỬ
“Một tâm lý vững vàng, mạnh mẽ và bản lĩnh là điều kiện đầu tiên để chúng tôi tuyển những nữ thám tử” – Anh Đỗ Ngọc Anh, Giám đốc Công ty thám tử sài gòn VDT còn nửa đùa nửa thật: “Nhưng các cô phải có chồng rồi hãy vào nghề, nếu không sẽ ế dài dài bởi không có người đàn ông nào lại thích bạn gái mình cứ “dung dăng dung dẻ” ở ngoài đường hoài bất kể đêm hay ngày”. Và anh tiếc rẻ khi kể về một bạn gái mới vào nghề chưa được bao lâu thì trong một lần đóng cặp “má tựa vai kề” cùng với một đồng nghiệp nam vào khách sạn hay thuê phòng bị bạn trai “bắt tại trận”. Dù cô gái đã “khóc hết nước mắt” nhưng anh chàng vẫn “dứt áo ra đi”, mãi đến khi lãnh đạo công ty đến gặp người bạn giải thích thì mọi chuyện mới êm xuôi, nhưng sau đó cô nàng phải bỏ nghề vì áp lực từ phía người yêu.
Quả thật, hầu hết những bạn gái khi bước vào nghề này đều “hoạt động trong vòng bí mật”, bạn bè, người thân, thậm chí người yêu cũng không hề biết. Bởi họ có “một ngàn lẻ một” lý do để giải thích cho việc “thoắt ẩn thoắt hiện” của mình.
Ngọc Trinh , một “lính mới” vào nghề cũng không phải là ngoại lệ. Tốt nghiệp Cao Đẳng Kinh tế đối ngoại, nhưng khi có thông tin văn phòng thám tử sài gòn VDT tuyển dụng, cô nàng “nhập cuộc” ngay: “Từ nhỏ em đã mê đọc truyện trinh thám, nhất là những chuyện về Sherlock Holmes. Em thường mơ ước lớn lên mình cũng làm những công việc bí ẩn như những nhân vật đó”. Trinh ở trọ nhà một người chị họ ở TP Hồ Chí Minh. Những ngày thứ bảy, chủ nhật cô nàng hay “lặn mất tăm” rồi chuyện “đi sớm về khuya” cũng làm người chị nghi ngờ, hỏi thì Trinh bảo: “Em đi làm thêm…”. Nhiều khi lang thang ở một xó xỉnh nào đó, cô nàng cứ “thót tim” khi thấy bóng dáng của một người quen.
Còn Thu Trang, sau khi tốt nghiệp Đại Học xã hội và nhân văn, cô nàng chuyển hướng làm thám từ tư với lý do đơn giản “Mình thích phiêu lưu, mạo hiểm”. Bây giờ dù đã có chồng con những cô nàng vẫn “giấu nhẹm” công việc của mình. Người thân, bạn bè cũng chỉ biết qua loa, mịt mờ về công việc của Trang. Cô nàng trăn trở “Ông xã mình làm việc ở nước ngoài, mỗi tháng mới về một lần nên không thể “giám sát” mình nhiều. Nhưng trước sau gì cũng phải nói thật thôi, hy vọng lúc đó người thân sẽ cảm thông cho nghề nghiệp của mình.
VÀ NHỮNG CẢNH DỞ KHÓC DỞ CƯỜI
Chuyện “mất dấu” hay bị lộ là “tai nạn nghề nghiệp” khiến những nữ thám tử khá “mệt”. trong lần “xung trận” đầu tiên, Thanh Hồng bị “phát hiện” khi đang theo dõi một người phụ nữ. Đang hăm hở theo sát gót thì đối tượng quay lại “mắng yêu”” “Đừng đi theo tôi nữa”. Cô nàng đành đứng lại như trời trồng. Còn Trinh đang chạy xe máy đuổi theo một người thanh niên chạy xe phân khối lớn đi đằng trước, đến một ngã tư thì anh ta biến mất. Lát sau, đột nhiên anh ta chạy đến vỗ vai cô bảo: “ có cần anh chạy chậm lại không cô em” làm cô nàng chưng hửng.
Thu Hằng – nhân viên kỳ cựu của dịch vụ thám tử sài gòn VDT nhớ mãi cái lần tham gia “phi vụ” đầu tiên. Dù đã chuẩn bị kỹ tâm lý nhưng trong đem khuya thanh vắng, cùng với một đồng nghiệp nam, ngồi trong nghĩa địa để theo dõi đối tượng, “thần kinh thếp” của cô nàng cũng không thể “chạy hết công suất” để giảm bớt nỗi sợ…ma. Lúc đó hai đứa phải ngồi bên cạnh một ngôi mộ đối diện một cái xường để theo dõi. Chung quanh thì tối om, ếch nhái cứ kêu ộp ộp làm em sợ phát khiếp”.
Chưa hết, cô nàng còn bị “nốc-ao” trong khi cùng sếp theo dõi một nghười đàn ông đi ôtô trước mặt trong mộ vụ án kinh tế. Đến một đoạn đường thì đối tượng mất hút, được tin báo của đồng nghiệp, ông ta đang tấp vào một vũ trường. Thế là “nhiệm vụ bất khả thi”, cô nàng được lệnh phải “hóa thân” thành một cô gái xinh đẹp để xâm nhập và tiếp cận cho được người đàn ông đó. “Đó là lần đầu tiên em phải làm một vụ phức tạp như thế. Lúc đó dù rất sợ nhưng không thể rút lui, đành phải liều thôi. Không ngờ vụ đó em làm rất thành công”. Có lẽ nhờ lợi thế riêng nên phái nữ có chân khá quan trọng trong cái nghề đặc thù này.